Khi Nietzsche viết về cái chết của Chúa, ông không viết như một thiếu niên bi quan nổi loạn. Đó là cái chết của ý nghĩa khi nhân loại quyết định rơi vào khoảng trống một mình. Siêu nhân thực sự vượt lên trên điều kiện con người và Đức Phật đã hiểu đúng.